Em có bao nhiêu tiền ? Tôi hỏi, cậu con trai trả lời: Em có 100 triệu, em muốn khởi nghiệp. Việc gì cũng được, em có tâm huyết và em tin thành công. Anh tư vấn chiến lược em nhé.
Tôi dừng lại hồi lâu. Nhìn vào mắt em. Tôi thấy mình trong đôi mắt đó. Một đôi mắt khát khao đổi đời thật sự không chỉ dựa vào lời nói mà có thể hành động quyết liệt. Tôi hỏi: nghề chính của em là gì ?. Em nói em chưa từng làm gì? ;))) thế bố mẹ em làm trong ngành nào? Em nói bố mẹ em làm bánh mỳ.
Tôi hỏi: sao em ko xin việc để có kinh nghiệm rồi hay khởi nghiệp, em nói: em thích. Một lần nữa tôi lại giật mình, em thích ah. Tôi cũng thích.
Có bao người như em ở đây ? Và có bao nhiêu người có câu trả lời ?
Với tôi có lẽ em chỉ có 2 lựa chọn:
1. Mất 100 triệu và sau 100 triệu đó mới là câu chuyện bắt đầu khởi nghiệp. Vì 100 triệu chỉ đủ trả học phí.
2. Về gặp bố mẹ và mất 1 năm học tất Cả các kinh nghiệm làm bánh sau đó hãy quay lại đây gặp anh, anh sẽ hướng dẫn em xây dựng chiến lược thương hiệu bánh riêng của em. Em sẽ ko mất 100 triệu.
Có lẽ đây là câu chuyện của hầu hết các bạn trẻ đang muốn khởi nghiệp nhưng quên mất rằng, gia tài lớn nhất nằm ngay trong nhà của mình, nơi mà cha mẹ bỏ hết Cả đời để học hỏi kinh nghiệm nhưng vì tiết kiệm tiền cho con ăn học nên ko khởi nghiệp được. Và đó là lý do nền kinh tế Nhật phát triển vì tính kế thừa trong gia đình và tính truyền nghề rất cao từ thế hệ này qua thế hệ khác. Đối với những người làm chiến lược thương hiệu như tôi những casestudy này mới thật sự có giá trị vì nó mang tính bền vững.
Vì thế trước khi bắt đầu hãy quay lại tìm ngay kho báu trong chính gia đình bạn. Nếu nhiêu bạn nói là bố mẹ em trồng lúa thì xin thưa tôi đang học về gạo để làm thương hiệu hơn một tháng rồi mà chưa hết các loại và đặc tính của nó.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét